常准

词语解释
常准[ cháng zhǔn ]
⒈ 定法;原则。
⒉ 指一定的标准。
引证解释
⒈ 定法;原则。
引《后汉书·梁统传》:“臣窃见 元 哀 二帝轻殊死之刑以一百二十三事,手杀人者减死一等,自是以后,著为常準,故人轻犯法,吏易杀人。”
《三国志·魏志·三少帝纪论》:“后代世位,立子以适;若适嗣不继,则宜取旁亲明德,若 汉 之 文 宣 者,斯不易之常準也。”
⒉ 指一定的标准。
引《魏书·礼志一》:“圆丘之牲,色无常準,览推古事,乖互不一。”
分字解释
※ "常准"的意思解释、常准是什么意思由诗词诗歌_古诗大全_诗词名句_文言文大全 - 花瓣诗词网汉语词典查词提供。
相关词语
- cháng cháng常常
- zhào cháng照常
- cháng wēn常温
- zhuān cháng专常
- cháng rèn常任
- cháng rén常人
- tài cháng太常
- cháng píng yán常平盐
- cháng lǐ常理
- cháng guī常规
- cháng jiàn常见
- zhī cháng知常
- cháng shì常事
- cháng huì常会
- cháng yǔ常与
- cháng xiāng yù常香玉
- zhǔn zhèng准正
- cháng tài常态
- zhǔn què准确
- cháng zhù常驻
- jīng cháng经常
- yì cháng异常
- cháng píng fǎ常平法
- chāo cháng超常
- cháng xíng常刑
- lǐ zhǔn理准
- dà cháng大常
- cháng bèi常备
- shuǐ zhǔn水准
- cháng yòng常用
- rì cháng日常
- cháng zài常在